Nhân Quả Đau Đớn Của Kẻ Làm Đồ Tể Giết Trâu Bò Chó Dê

Tôn Giả Lakkhana và Tôn Giả Mahà Moggallanà trú ở Gijjhakuta (Linh Thứu). Một buổi sáng hai vị vào thành đi khất thực. Trên đường đi chợt Tôn Giả Mahà Moggallàna mỉm cười.

"Này hiền giả Moggallàna, do nhân duyên gì hiền giả lại mỉm cười!"

"Này hiền giả Lakkhana, không phải thời để hỏi câu ấy.

Trước mặt Thế Tôn hãy hỏi tôi câu ấy. Sau khi khất thực và thọ thực xong, hai vị đi đến Thế Tôn, đảnh lễ Thế Tôn và ngồi xuống một bên. Tôn Giả Lakkhana lập lại câu hỏi và Tôn Giả Mahà Moggallàna đáp:

"Ở đây, này hiền giả, khi tôi từ núi Gijjhakuta bước xuống, tôi thấy một bộ xương đang đi trên trời. Các con kên kên, các con quạ, các con chim ưng đuổi theo cắn mổ xương sườn nó, rứt xé nó, và nó kêu lên những tiếng kêu đau đớn".

"Này hiên giả, tôi suy nghĩ như sau, thật kỳ lạ thay! thật kỳ lạ thay! Một kẻ có tên như vậy lại trở thành một chúng sinh như vậy, một dạ xoa như vậy, một tự ngã như vậy".

Rồi Thế Tôn gọi các Tỳ Kheo: " Này các Tỳ Kheo, sống với như thật nhãn, như thật trí (mới xứng đáng) là các đệ tử (của ta), vì một đệ tử (xứng đáng) sẽ biết, sẽ thấy, sẽ chứng thật như vậy!

"Xưa kia, này các Tỳ Kheo, ta đã thấy chúng sinh ấy, nhưng ta không có nói. Nếu ta có nói, các người khác cũng không tin ta. Và những ai không tin ta, những người ấy sẽ bị bất hạnh, đau khổ lâu dài.

"Chúng sinh ấy, này các Tỳ Kheo. Là một đồ tể giết trâu bò ở Rajagaha (Vương Xá) này. Do nghiệp của nó thuần thục, sau khi bị nung nấu trong địa ngục nhiều năm, nhiều trăm năm, nhiều nghìn năm, và với quả dư tàn còn lại, nó cảm thọ một tự ngã như vậy".

NHẬN XÉT:

Một dạ xoa ngạ quỷ cảm báo thân như bộ xương, bị các loài chim bay theo cắn phá chỉ được trông thấy bởi đạo nhãn của Ngài Mục Kiền Liên mà người khác không thấy. Có những cõi giới gần gũi chúng ta nhưng chúng ta vẫn không hay biết bằng mắt thịt. Chính vì sự kiện khá huyền hoặc này mà Phật không nói cho mọi người biết vì họ sẽ nghi ngờ. Khoa học hiện nay chỉ khảo sát được cõi không gian thô thiển trước mắt.

Họ cũng muốn chứng minh sự hiện hữu của các cõi không gian khác mà họ gọi là không gian bốn chiều, không gian bội chiều... Tuy nhiên họ không ngờ các cõi không gian được sắp xếp theo chiều sâu của tâm, khi tâm vào định càng sâu thì những cõi không gian khác dần dần bày hiện. Khoa học không để ý khía cạnh này nên mãi mãi họ không thể khám phá thêm một cõi không gian nào khác.

Nghe nói địa ngục ở dưới lòng đất, trong hang núi thẳm, họ khoan đất, dò núi. Nhưng mũi khoan không thọc vào được cõi không gian khác. Nghe nói cõi trời ở trên mây cao, họ phóng máy bay và tên lửa thám hiểm. Nhưng máy bay không bay tới cõi không gian khác. Chỉ có tâm ở trong định sâu thẳm mới có thể chạm đến các cõi không gian khác mà thôi. Hòa Thượng Thiền Tâm có kể một câu chuyện tương tự ở miền tây. Có lũ trẻ chăn trâu, lùa trâu về ngang qua bờ đất, chợt một đứa trong đám ngã lăn ra giãy giụa la hét thảm thiết. Những đứa khác sợ hãi chạy đến giữ tay chân nó lại, nhưng nó vẫn vùng vẫy gào thét dữ dội.

Qua một lúc lâu thì nó mệt lả và thôi làm dữ, nhưng khắp người có nhiều vết cháy xém. Khi được hỏi nguyên do, nó kể rằng khi đến bờ đất, chợt nó thấy hiện ra một cổng thành lớn bên trong lửa cháy rừng rực. Nó bỗng cảm thấy kinh hoàng tột độ. Nhưng liền khi đó như có sức mạnh vô hình cuốn hút nó bay vào trong để bị thiêu đốt đau đớn vô cùng. Và bây giờ thì thành lửa đã biến mất, mọi chuyện trở lại bình thường với cái bờ đất, cánh đồng, đàn trâu và lũ bạn, nhưng da thịt còn vết cháy xém và nỗi sợ hãi còn đề lại dư âm. Đây là trường hợp thằng bé còn dư báo ở địa ngục chưa hết, đã đến lúc phải trả nốt nghiệp còn lại nên y báo hiện ra cảnh hỏa ngục thiêu đốt.

Vì nghiệp riêng nên chỉ nó mới thấy cảnh giới địa ngục, một cõi không gian khác, mà không đứa nào đứng gần cùng thấy. Những cảnh lạ như cái thành lửa, nó bị cuốn bay vào trong, lửa thiêu đốt thân thể đã hiện ra và biến mất như một ảo ảnh. Nhưng cũng còn để lại các vết cháy xém làm chứng cứ. Dĩ nhiên cái thành lửa rất lớn, nhưng dù bạn nó đứng gần vẫn không đứa nào cảm nghe nóng cháy. Chỉ nó, với biệt nghiệp, đã cảm thọ một khổ hình đau đớn. Những cõi không gian khác không xa với chúng ta theo chiều dài toán học, nhưng rất xa với chúng ta theo chiều dài tâm linh. Chỉ khi nào khoa học mở cửa đi theo chiều dài tâm linh này, họ mới có thể khám phá những chân trời vũ trụ mới lạ khác. Còn cõi không gian thô thiển trước mắt nào giờ không phải là cõi không gian duy nhất của vũ trụ. Con ếch ngồi đáy giếng suốt đời không biết chim kêu hoa nở.

Con cá bơi trong nước suốt đời không biết xe chạy người đi. Chúng ta bị giam suốt đời trong cõi không gian này, không biết những cảnh giới của cõi không gian khác.Với đạo nhãn thuần tịnh siêu nhân, Tôn Giả Mục Kiền Liên trông thấy ở cõi không gian khác rất gần chúng ta, một ngạ quỷ có thân hình chỉ là một bộ xương khô khan lại còn bị chim kên kên bay theo cắn phá làm đau đớn kêu la.

Trước mặt Phật, Phật xác nhận chỗ thấy của Tôn Giả Mục Kiền Liên và còn giải thích thêm nguyên nhân của Nghiệp báo đó rằng, vì y đã từng làm đồ tể giết trâu bò ở thành Vương Xá này thuở xưa. Chúng sinh ấy đã phải trải qua thời gian dài chịu hình phạt ở địa ngục, sự đau khổ không biết là bao nhiêu, mà bây giờ quả dư tàn còn lại vẫn còn quá thê thảm. Người đồ tể giết thịt đã chịu một quả báo như thế, còn người dùng thịt thì sao?

Chính sự dùng thịt của người ăn mới thúc đẩy sự giết thịt của người đồ tể. Nếu mọi người chấm dứt thức ăn động vật thì những người đồ tể phải bỏ nghề. Như vậy sự dùng thịt của mọi người đã là cái nguyên nhân sâu xa ban đầu đưa đến tội lỗi giết thịt. Vì thế những người ăn huyết nhục mãi chắc chắn sẽ chịu đựng những đau khổ tương xứng. Nhân Quả khách quan rõ ràng là vậy chúng ta không thể lẫn tránh cách nào khác. Có một cõi địa ngục dành cho những kẻ tạo ác nghiệp quá đáng mà luật pháp thế gian không đề cập đến, không biết đến, không xử lý đến. Những kẻ giết người mà khéo phi tang chứng tích có thể thoát được luật pháp thế gian, nhưng hắn không thể nào thoát được luật Nhân Quả và hình phạt ở địa ngục. Những kẻ phạm tà dâm vô luân có thể thoát được sự phê phán chế tài của luật pháp thế gian, nhưng không thể thoát được sự trừng trị ở địa ngục.

Những kẻ kinh doanh truyền bá sách báo dâm ô đồi trụy có thể đóng thuế đầy đủ và không bị phiền hà bởi luật pháp thế gian, nhưng sẽ bị xử lý bởi sự phán xét của địa ngục. Cũng vậy, những kẻ đồ tể suốt đời giết trâu bò lấy thịt đã đóng thuế đầy đủ cho quốc gia, có khi còn được khuyến khích tăng gia sản lượng, nhưng sự chờ đợi dành cho hắn là dao đâm lửa đốt nhiều nghìn năm ở địa ngục. Quả dư tàn còn lại là thân ngạ quỷ ghê gớm với những sự bức bách thống khổ thường xuyên. Có những điều vi diệu lạ thường được Phật biết rõ, nhưng không được Phật tuyên bố. Có hai lý do cho sự kiện này.

Một, có khi những điều đó không cần thiết cho sự tu hành giải thoát. Hai, có khi nhiều người sẽ không tin lời chính Phật nói ra. Chính lý do thứ hai mới thực là hệ trọng. Một Đấng Giác Ngộ thì không còn gì để tự cao, nhưng trong khách quan Nhân Quả, Ngài vẫn biết kẻ bất tín với Ngài sẽ phải chịu nhiều bất hạnh lâu dài. Không tin Phật tức là không tin lờùi dạy của Phật. Không tin lời dạy của Phật tức là chỉ tin và làm theo những gì trái với Phật Pháp. Và sự thực hiện những hạnh nghiệp do tà kiến sẽ đưa đến khổ đau mà thôi!

Sức khỏe